Hạng Trần luyện hóa bản nguyên của một người để phục hồi tiêu hao của bản thân, những người khác đều bị hắn cắt đầu, thân thể được luyện hóa thành Thần Uẩn Bản Nguyên Đan dùng để trữ bị. Hạng Trần đi tới trước mặt Khuyết Nguyên Vũ, Khuyết Nguyên Vũ ánh mắt âm trầm nhìn Hạng Trần, cảm thấy tử kỳ của mình đã đến, nhưng trên mặt hắn lại không có vẻ sợ hãi gì. "Trước khi giết ta, xin các hạ cho ta biết tên húy của ngươi, để ta chết cũng làm một con ma hiểu chuyện." Hắn ngồi liệt dưới đất trầm thấp nói. Hạng Trần chắp hai tay sau lưng, thản nhiên nói: "Thái Cổ Vũ Trụ, Hạng Trần." "Thái Cổ Vũ Trụ, Hạng Trần." Khuyết Nguyên Vũ cẩn thận hồi tưởng một chút những cái tên trên danh sách Thái Cổ Thánh Viện mà mình biết, nhưng nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ ra là ai, dường như trên bảng cầu đạo của Thái Cổ Thánh Viện căn bản là không có tên người này. Hắn cười thảm nói: "Xem ra là cao thủ ẩn giấu, dựa vào thực lực của các hạ, trên bảng cầu đạo của Thái Cổ Thánh Viện, ít nhất có thể xếp trong top 3." Thôn Thiên Tà Đằng của Hạng Trần quấn lấy đối phương, bọc thành như cái bánh ú lớn, chỉ có đầu được để lộ ra ngoài. Hạng Trần nhìn hắn lạnh lùng nói: "Ngươi thực lực không tệ, nếu như nguyện ý đi theo ta, ta có thể để lại cho ngươi một mạng sống, dẫn ngươi giết ra ngoài." Khuyết Nguyên Vũ cười lạnh nói: "Vậy các hạ cứ giết ta đi, ta Khuyết Nguyên Vũ còn chưa có tiền lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854325/chuong-4027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.