Hạng Trần đen mặt nói: “Đỉnh ca, phiền huynh sau này nói về người khác thì đừng nâng một người dìm một người được không? Cái gì mà ta không cẩu thì đang trên đường đi cẩu? Chuyện đó có thể gọi là cẩu sao?” “Đó gọi là xem xét thời thế, co được giãn được, ta cũng có lúc đứng lên thể hiện bản lĩnh được chứ.” Cổ Đỉnh cười lạnh: “Cả đời này của ngươi, hai phần tư thời gian thì cẩu, một phần tư thời gian thì cua gái, chỉ có một phần tư thời gian là thể hiện được một chút thôi.” “Ngươi... ngươi biết cái quái gì! Ta hỏi ngươi, ngươi có phải hay không có quan hệ gì với cái gọi là Tạo Hóa Thiên Đình kia?” “Vì sao lại nói như vậy?” Hạng Trần cười lạnh: “Vô nghĩa, ngươi nói về Vu Tổ Đình, Hồng Hoang Yêu Đình, thì chỉ có trăm chữ giới thiệu, ngươi nói về Tạo Hóa Thiên Đình thì tốn cả nửa ngày, rõ ràng ngươi có phần thiên vị Tạo Hóa Thiên Đình.” Cổ Đỉnh: “...” “Ta nói về Tạo Hóa Thiên Đình nhiều như vậy, là bởi vì có người đã viết thành cố sự, được nhiều người biết đến, còn Vu Tổ Đình, Hồng Hoang Yêu Đình thì thiếu tuyên truyền mà thôi.” “Cái này cũng giống với, trong lịch sử kiếp trước của ngươi, có câu nói là Gia Cát Lượng chia ba thiên hạ, Lưu Bá Ôn thống nhất thiên hạ, trên thực tế, trong thời đại kiếp trước của ngươi có rất nhiều quân sư nổi tiếng, vì sao chỉ có hai người bọn họ lại có màu sắc truyền kỳ nhất, được nhiều người biết đến nhất? Chính là vì sự quảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854305/chuong-4007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.