Hạng Trần lạnh lùng thu kiếm, nói: “Cứ để hắn chết như vậy, cũng coi như là tiện nghi cho hắn rồi.” Hắn trả kiếm lại cho Đổng Tuyền Nhi. Đế Huyên cười nhạt nói: “Đây mới chỉ là bắt đầu, đợi sau khi ngàn năm chi kỳ kết thúc, đến lúc đó chính là lúc toàn bộ Bắc Minh hải bị diệt vong.” “Thật mong đợi ngày đó nha.” Hạng Trần cảm thán nói. “Đã trút được nỗi uất ức này, trong lòng cũng thống khoái hơn nhiều, đa tạ công chúa điện hạ, tại hạ xin cáo từ trước, ta cũng phải chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp rồi.” Hạng Trần ôm quyền hành lễ, chuẩn bị rời đi. “Diệp công tử cứ tự nhiên.” Đế Huyên Nhi gật đầu. Hạng Trần chào Đổng Tuyền Nhi một tiếng rồi rời đi. Đế Huyên Nhi nhìn theo thân ảnh hắn biến mất, lúc này lông mày mới khẽ nhíu lại. Đổng Tuyền Nhi cười nói: “Tuyền Nhi tỷ, ta đã nói rồi mà, Tu Trần không thể có vấn đề, kẻ phản bội chúng ta khi đó chính là Trương Lâm.” Đế Huyên Nhi nhìn những vật thí nghiệm trong phòng thí nghiệm, nói: “Giữ cảnh giác là tốt, Tuyền Nhi, nếu ngươi thật sự thích hắn, vậy ta nhất định phải giúp ngươi thăm dò cho rõ ràng, tránh cho ngươi bị người lợi dụng. Sau này chính mình sẽ đau lòng.” “Chuyện Trương Lâm là nội gian có rất nhiều điểm đáng ngờ, nếu ta là hắn, tại sao cuối cùng còn phải tự bộc lộ thân phận chứ?” “Ai nha, Tuyền Nhi tỷ, ta biết tỷ vì ta mà tốt, nhưng Tu Trần không thể có vấn đề đâu, tỷ xem, lúc hắn giết phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854301/chuong-4003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.