"Ối giời!" Hạng Trần bị Bắc Minh Đại Đế đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình dọa cho giật mình. "Sư phụ, người dọa chết con rồi, có thể hay không đừng đột nhiên không một tiếng động xuất hiện ở trước mặt người ta chứ." Hạng Trần lùi lại một bước, mặt đầy phàn nàn. Bắc Minh Đại Đế thần sắc bình thản, thậm chí có vài phần lạnh lùng nghiêm nghị, hỏi: "Ngươi đã giúp nàng tìm lại bản thân như thế nào?" "Ừm?" Hạng Trần sửng sốt một chút, ngay sau đó chỉ vào Nhan Như Ngọc nói: "Người nói con giúp Ngũ sư tỷ khôi phục ý thức bản thân sao?" "Không sai, trong trạng thái ý thức tâm cảnh sụp đổ đó, rất khó để người ta khôi phục thanh tỉnh, thông thường chỉ có dựa vào chấp niệm hoặc ý chí mạnh mẽ của chính mình mới có thể khôi phục bản thân, nếu không cả đời sẽ đắm chìm trong trạng thái đó." "Thế nhưng là, chỉ cần vượt qua được cửa ải này, thì rất có thể sẽ minh tâm kiến tính, ngộ thấu bản ngã, đột phá bình cảnh trên tâm cảnh." "Có thể nói như thế này, bình cảnh trên tâm cảnh có thể hay không đột phá, có thể hay không minh tâm kiến tính, ngộ đạo ngộ ngã, điều này ảnh hưởng đến việc có thể hay không chứng đạo thành Thánh." "Trời ơi, trọng yếu đến thế sao?" Trong lòng Hạng Trần cũng là kinh ngạc. Bắc Minh Đại Đế gật đầu, nói: "Chỉ có tâm cảnh đột phá bình cảnh, đạt tới cảnh giới như vậy, mới có thể thiên nhân hợp nhất lĩnh ngộ ra Đạo Pháp thứ mười, ngưng tụ đại đạo bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854256/chuong-3958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.