Sau rất lâu, Hứa Thiên Lăng mới ung dung tỉnh lại. Hắn tỉnh lại, liền nhìn thấy thân thể mình vậy mà đã thần kỳ khôi phục. Bất quá, tuy rằng đã khôi phục, nhưng bản nguyên thân thể trôi qua nghiêm trọng, hiện tại rất hư nhược. Thần thuật trị liệu của Hạng Trần và những người khác, nếu thân thể đối phương triệt để hủy diệt, bản nguyên thân thể trôi qua nghiêm trọng, thì thân thể được khôi phục cũng vô cùng hư nhược, chứ không phải trong trạng thái toàn thịnh. Sau khi hắn tỉnh lại, bên cạnh liền truyền đến tiếng Hạng Trần quan tâm hỏi thăm: "Thiên Lăng, ngươi tỉnh rồi, đến đây, uống bát canh cật này đi, Lục thúc đặc biệt để dành cho ngươi đó." Hắn nhìn thấy Hạng Trần bên cạnh, bưng một bát canh thịt, tản mát ra một cỗ mùi vừa nồng vừa thơm khiến người ta thèm nhỏ dãi, còn có sự chân thành và quan tâm trong mắt Hạng Trần. Trong lòng Hứa Thiên Lăng bị xúc động một chút, một cỗ ấm áp không nói nên lời, bất quá trên mặt lạnh như băng nói: "Ai cần ngươi quan tâm, tránh ra." "Được, thúc đi đây, bất quá ngươi uống bát canh này đi, ta đã thêm dược liệu, tỉ mỉ hầm cho ngươi đó, uống rồi ít nhất có thể khôi phục tám thành bản nguyên thân thể ngươi." Hạng Trần để bát canh lại, vỗ vỗ bả vai hắn rồi quay người rời đi. Hứa Thiên Lăng nhìn về phía bóng lưng của hắn, trong lòng không khỏi có vài phần hoài nghi chính mình. Cái chết của đệ đệ, thật sự có thể trách hắn sao? Hừ! Thì phải trách hắn! Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854249/chuong-3951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.