Thạch Thường nhào về phía hai người, vẻ mặt mang ý cười xấu xa, trong miệng gọi công chúa. Một người trong đó đưa tay một cái tát đập bay Thạch Thường ra ngoài, thần sắc khó coi, ánh mắt tức giận nhìn về phía Hạng Trần: "Ngươi đã làm gì hắn?" Hạng Trần cười tà nói: "Chỉ là giúp hắn phóng túng bản thân mà thôi, hai vị, các ngươi cũng muốn trải nghiệm một chút tư vị này sao?" Hai người sắc mặt khó coi, không khỏi lùi lại mấy bước, cảm giác buồn nôn như ăn phải ruồi, đối với Hạng Trần nhiều hơn một chút kiêng kỵ. Một người khác nhíu mày nói: "Triệu chứng này, có vài phần giống như trúng Tam Thi Cổ Độc của Dịch Vu tộc vậy." "Tiểu tử này cũng có Tam Thi Cổ Độc! Còn có thể ảnh hưởng đến Chuẩn Thánh sao?" Ánh mắt hai người nhìn Hạng Trần đều nhiều thêm vài phần e ngại. Một người trong đó đi qua đánh ngất Thạch Thường, miễn cho Thạch Thường mất mặt. "Chúng ta đi." "Tiểu tử, chuyện này chúng ta không xong đâu, sau này ngươi cứ chờ bị Vu Thần tộc chúng ta vô cùng tận truy sát đi." Hai người này buông một câu ngoa, mang theo Thạch Thường đi mất. Hạng Trần hừ lạnh một tiếng, ai sợ ai chứ? Hạng Trần cũng tranh thủ thời gian khôi phục Thần Nguyên pháp lực của bản thân, lập tức lại muốn đi chi viện mấy chỗ cổng thành khác. Đế Huyên đang ngồi trấn giữ trung tâm, thần sắc cực kỳ khó coi. Nàng đã thấy phản ứng của Thạch Thường, tên khốn này, vậy mà trong lòng lại có tâm tư dơ bẩn đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854183/chuong-3885.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.