Khi đi tới, Hạng Trần thậm chí còn nhìn thấy có tộc nhân Vu Thần cưỡng hiếp nữ tử của các chủng tộc khác trong hẻm nhỏ trên đường phố, những người đi ngang qua đều phảng phất như không nghe thấy, vội vàng rời đi. Đây là một thế giới tu hành văn minh, thế giới rực rỡ nhất Thái Cổ. Đây cũng là một thế giới không có nhân quyền chủng tộc, chỉ có quyền lực Vu tộc là tối cao, không có chút đúng sai công chính nào. Thái Cổ Thánh Viện được xây dựng ở phía bắc Thái Cổ Thành. Một cánh Thiên Môn to lớn sừng sững ở cuối đường phố, cũng là một tòa thành thị, phía nam khi tới thì ấm áp như mùa xuân, mà nơi đây lại là băng thiên tuyết địa, thành phố rất lớn, các khu vực khác biệt bốn mùa phân minh. Phía sau cánh Thiên Môn kia là một tòa đại điện sừng sững, sau đó liền không có bất kỳ kiến trúc nào khác, bởi vì Thái Cổ Thánh Viện tọa lạc tại một không gian song song khác. Khi mọi người đi tới trước Thiên Môn, có người kiểm tra thân phận học viên, sau khi kiểm tra thân phận, thông qua đạo Thiên Môn này, đi vào trong đại điện chờ đợi. Trong đại điện kia, đã có rất nhiều người đang tụ tập chờ đợi, phóng tầm mắt nhìn tới lại có hơn ngàn người, những người này đều là thiên tài ưu tú đến từ các Thần Vực thượng đẳng khác nhau. Những người này, lấy gia tộc, tông môn, hoặc là Thần Vực làm đơn vị, tụ tập cùng một chỗ nói chuyện nhỏ tiếng, hoặc là truyền âm trao đổi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4854099/chuong-3801.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.