Hạng Trần nói xong, đột nhiên cảm thấy hơi khô miệng lưỡi, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một cỗ tà niệm. Khi hắn nhìn về phía Ngữ Nhi bên cạnh, đáy lòng vô cớ mà rung động, sao đột nhiên cảm thấy Ngữ Nhi hôm nay đẹp đến vậy, nội tâm khống chế không nổi mà sinh ra một vài ý nghĩ với Ngữ Nhi. Hạng Trần vội vàng lắc đầu, áp chế cỗ xúc động cầm thú đột nhiên sinh ra trong lòng, thầm nghĩ hôm nay mình bị làm sao vậy, sao lại đột nhiên có ý nghĩ dơ bẩn như vậy với Ngữ Nhi. Tuy hắn đang kiệt lực áp chế cảm giác này, nhưng trong lòng vẫn không nhịn được mà sinh ra ý niệm như vậy. Không đúng! Hạng Trần trong lòng giật mình, cảm thấy tình dục trong thất tình lục dục của mình có chút không khống chế được, đang ảnh hưởng đến suy nghĩ, tâm cảnh và cảm xúc của mình. “Ngữ Nhi, ta đi trước đây.” Hạng Trần cảm thấy mình có chút không đúng, quay người muốn đi, nếu ngươi không đi nữa, sợ rằng mình không khống chế được ý niệm này. Trong lòng hắn đang nghi ngờ, lẽ nào là gần đây mình quá buông thả, tâm ma sắc dục không áp chế được nữa? Ngữ Nhi lập tức chặn trước cửa, nhìn Hạng Trần, vành mắt đột nhiên đỏ lên. “Sư huynh, ngươi có phải là rất phiền ta không?” Ngữ Nhi đột nhiên hỏi. Hạng Trần cười khổ: “Cô nãi nãi, ngươi đang suy nghĩ gì vậy? Sao ta có thể phiền ngươi, ta đối với ngươi đơn giản là nâng trong tay sợ rớt, ngậm trong miệng sợ tan.” “Ngươi đánh rắm!” Ngữ Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4838216/chuong-3762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.