"Đường Ngọc!" "Đường Ngọc!" Ánh mắt ba người đều không hẹn mà cùng nhìn về phía người đang ngồi trên bảo tọa tông chủ này. Trong ánh mắt của ba người, toàn bộ đều là thần sắc khó mà tin được. "Đường Ngọc, ngươi dám mưu phản soán vị cướp quyền!" "Đường Ngọc, sao ngươi dám?" Bùi Nguyên Chính, Tuyên Trường Hồng bị áp giải, phẫn nộ quát lớn. Hạng Trần cười nhạt nói: "Có gì mà không dám, nếu không phải là ta mang binh đến chi viện, các ngươi sớm đã bị trở thành vong hồn dưới đao của đại quân Xích Lưu Thần Vực, ta cứu toàn bộ Chính Dương Thần Tông, cứu Chính Dương Thần Vực, ta trở thành chủ nhân của Chính Dương Thần Vực rất hợp lý đúng không? Chuyện này rất hợp lý!" Tuyên Trường Hồng hừ lạnh một tiếng: "Tử Dương Sư Tôn đâu? Tử Dương Sư Tôn đang ở nơi nào?" "Hắn à, này, ở chỗ này." Hạng Trần vung tay một cái, thân thể đang hôn mê của Mạc Tử Dương xuất hiện trước mặt ba người. "Sư Tôn!" "Tông chủ!" "Đường Ngọc, ngươi đã làm gì sư tôn của ta?" Ba người thấy Mạc Tử Dương bộ dáng như thế, toàn bộ đều là sắc mặt đại biến. "Đừng kích động, lão Mạc không chết, chỉ là hôn mê mà thôi. Bùi Nguyên Chính, Tuyên Trường Hồng, Nam Dương Phong Chủ, ta cho các ngươi một cơ hội, thần phục bản tọa, các ngươi ở trong Chính Dương Thần Tông vẫn như cũ là có thân phận địa vị cao." Hạng Trần trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói ra mục đích của mình. Tuyên Trường Hồng cười nhạo nói: "Nếu là chúng ta không đáp ứng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4838160/chuong-3706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.