Lúc trước Hạng Trần chỉ bồi dưỡng ra hơn trăm con mà thôi. Sau này hắn phát minh ra Dục Tử Thần Dược, trực tiếp khiến sức sinh sản của những con Thái Âm Nguyên Chuột này bùng nổ, trải qua nhiều năm như vậy, đã sinh sôi nảy nở ra nhiều đến thế. Mục đích hắn bồi dưỡng Thái Âm Nguyên Chuột, chính là thuần túy dùng vào chiến tranh. Lượng tiêu hao của Thái Âm Nguyên Chuột cũng rất lớn, đối với lượng tiêu hao tài nguyên, nuôi mấy chục vạn con Thái Âm Nguyên Chuột, tương đương với nuôi một đội quân Thần Hoàng vạn người, thế nhưng nếu so với đội quân Thần Hoàng mấy chục vạn người chân chính mà nói, lượng tiêu hao đã cực kỳ nhỏ rồi. Hạng Trần chỉ cần bảo đảm chúng không chết đói là được rồi, tài nguyên cho ăn nhiều cũng không có tác dụng, dù sao chúng không cách nào tiến hóa tu hành, chỉ cần có thể duy trì trong thời gian sống không bị chết đói là được rồi. Mà những con Thái Âm Nguyên Chuột đã chết đi, sẽ bị những con Thái Âm Nguyên Chuột khác ăn hết. Ba ngày sau, Hạng Trần, Nam Cung Dục Tú, Ngữ Nhi mấy người lại lần nữa xuất phát, rời khỏi Thiên Sát Ma Thần Vực, hướng về phương hướng Sương Nguyệt Thần Vực phá không bay đi. “Cứ ngơ ngác nhìn ra bên ngoài thế này là nhớ tình nhân cũ của huynh rồi phải không, sư huynh, sắp gặp được huyền nhạc tình nhân cũ của huynh rồi, huynh có phấn khởi không?” Trên thần hạm, Ngữ Nhi nhìn Hạng Trần vẫn luôn xuất thần nhìn chằm chằm tinh không phía trước, nhịn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4838129/chuong-3675.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.