Lầu chín, đại sảnh số chín, con số cửu cửu, đây đã là đại sảnh biểu diễn lớn nhất, cũng là đắt nhất của Thính Vũ Hiên, có thể đồng thời chứa hơn vạn người, phí vào cửa nơi này càng cao tới mười lượng bản nguyên thần ngọc. Nếu là kín chỗ, một ngày có thể kiếm được mười vạn bản nguyên thần ngọc tiền vé, món lợi kếch sù cỡ nào! Trên mặt Xuân Tư Nương đều nhanh nở hoa rồi, Lạc Nhạn mới đến mấy tháng, đã giúp Thính Vũ Hiên kiếm được mấy chục vạn lượng bản nguyên thần ngọc rồi. Tốc độ kiếm tiền nhanh chóng này, khiến Hạng Nhị Cẩu cũng cảm khái, cướp đoạt gì chứ, đại lão mặc nữ trang mới là con đường làm giàu nha. Đại sảnh số chín hôm nay vẫn kín chỗ. Lạc Nhạn ngồi ngay ngắn trên cầm đài, các chỗ ngồi phía dưới đã dần dần đầy đủ rồi. Với thân phận địa vị của Tào Tinh, hắn đã đặt được một bao sương, khi nhìn thấy cô nương Lạc Nhạn đó ở trong bao sương, trái tim nhỏ của hắn lập tức phanh phanh đập loạn lên. Trong nội tâm hắn, liền có một âm thanh điên cuồng nói cho hắn, người phụ nữ này hắn nhất định phải đoạt tới tay. “Tào huynh, thế nào?” Bằng hữu của Tào Tinh ở một bên cười hỏi, ôm một thị nữ xinh đẹp, đang không chút nào cố kỵ mà ra tay lung tung. “Cực phẩm! Mị cốt trời sinh!” Tào Tinh ánh mắt nóng rực nói. “Hôm nay vừa vặn có hoạt động 'Thưởng hoa', trực tiếp dùng tiền đập cho phục là được.” Cái gọi là thưởng hoa, chính là tương tự như đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4838093/chuong-3639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.