Mà Hạng Trần lại lần nữa lẫn vào trong đội ngũ của những người lịch luyện, bất quá vẫn giữ khoảng cách với những người khác. Hắn bây giờ rất khó chịu, ợ một cái, trong miệng đều là một cỗ vị niệu toan, không biết còn tưởng rằng hắn vừa từ nhà xí dùng bữa đi ra. "Con Tử Tiêu Lôi Sa không qua xử lý nấu nướng này, thật sự quá khó ăn." Hạng Trần không khỏi phàn nàn. Những con Tử Tiêu Lôi Sa bị hắn ăn hết nếu biết được ý nghĩ bây giờ của hắn, phỏng chừng đều phải mắng mẹ, ăn chúng ta, tu vi tăng lên, còn chê chúng ta khó ăn sao? Điển hình của bạch chơi mà còn chê việc không tốt, ăn bữa trưa miễn phí mà còn đập nồi của đầu bếp. Một đám người tiếp tục chạy về phía Quỳ Ngưu đảo, đi về phía trước mấy tháng, điều khiến tất cả mọi người đều tuyệt vọng chính là, Quỳ Ngưu đảo kia, rõ ràng nhìn thấy ngay tại chân trời phía trước, nhưng mà bọn họ một ngày phi nhanh mấy vạn dặm, nhưng cảm giác khoảng cách vẫn không có một chút rút ngắn nào. Cái loại cảm giác khiến người ta cảm thấy ở chân trời xa xăm, gần ngay trước mắt, nhưng chính là không đụng tới được này thật sự khiến người ta khó chịu. Mà trên đường đi này, cũng không yên ổn, trừ gặp phải công kích của Tử Tiêu Lôi Sa ra, còn gặp phải tập kích của một đám Lôi Kiếm Phi Ngư. Lôi Kiếm Phi Ngư này, thân thể mảnh dài, tựa như phi kiếm thon dài, bất quá ba thước, nhưng mà lực xuyên thấu kinh người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4838008/chuong-3554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.