“Hạng Cẩu!” Dương Thiên Kỳ vừa thấy Hạng Trần đi tới, trong ánh mắt tinh mang lóe lên, lửa giận gần như đã hóa thành ngọn lửa thực chất. “Tiểu Tam Nhãn, lần trước bị thằng ranh nhà ngươi đánh cho như chó, lần này xem bổn tọa hành hạ ngươi thế nào, ngươi yên tâm, ta không cần thủ đoạn kia cũng có thể thu thập ngươi.” Hạng Trần xông về phía Dương Thiên Kỳ, cười lạnh nói. “Ngươi câm miệng!” Bị Hạng Trần nhắc đến chuyện này, Dương Thiên Kỳ liền không nhịn được một trận khuất nhục. Chuyện này, không biết đã mang đến cho hắn bao nhiêu tổn thương về mặt tinh thần. Vốn dĩ, hắn đã có thể đột phá trở thành Thần Hoàng. Nhưng chính vì chuyện này mà trở thành tâm ma trong lòng hắn, khiến hắn mãi không thể thức tỉnh bản nguyên pháp tắc của mình. Hạng Trần đi tới trước người hắn vạn trượng, nhìn hắn nói: “Dương Thiên Kỳ, bổn tọa cho ngươi cơ hội lần này cùng ta công bằng một trận.” “Hạng Cẩu, ta không giết ngươi, thề không làm người!” Dương Thiên Kỳ trong cơn giận dữ, trực tiếp bùng nổ tất cả thần nguyên pháp lực của mình, thần nguyên pháp lực khống chế toàn thân, hóa thành ngọn lửa năng lượng đang cháy. “Giết!” Hắn tay cầm trường bính Mạch Đao, hóa thành một vệt thần quang bắn tới, vung vẩy Mạch Đao hung hăng bổ xuống, đao ý của một đao này, đã phá đạo pháp tắc bước vào cảnh giới Thần Hoàng, cực kỳ đáng sợ. Hạng Trần cười dài, cầm đao đối chiến trực diện. Một tiếng “đang” vang lên, đao quang đối chọi, bùng nổ ra một cỗ đao khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4837942/chuong-3488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.