Hạng Trần đột nhiên quay đầu nhìn lại, phía sau xuất hiện một thanh niên, thanh niên này dung mạo có năm sáu phần tương tự Hạng Trần, nhưng Hạng Trần thì càng tuấn mỹ hơn, còn thanh niên này thì có vẻ mày rậm mắt to, khổng vũ hữu lực hơn, trên người tự mang một cỗ bá đạo. Lúc này đang khoanh tay, tựa vào gốc cây lớn trước cửa nhìn Hạng Trần. "Tiểu Vũ, nhóc con làm anh sợ chết khiếp." Hạng Trần vừa thấy thanh niên này, trên mặt lộ ra ý cười, rồi đi tới đưa tay véo má Hạng Tiểu Vũ. Hạng Tiểu Vũ cũng kéo má Hạng Trần: "Anh già, lâu rồi không gặp." "Em trai thúi, lâu rồi không gặp, ha ha, nhóc con cuối cùng cũng chịu về rồi, anh mấy lần về đều không thấy bóng dáng em, cứ ngỡ em chết trong Luyện Ngục rồi chứ." "Em nhổ nước bọt vào mặt anh, anh còn chết trong Thái Cổ ấy, anh già thúi, anh sống chả ra sao cả, mới chỉ Thần Tôn cảnh sơ kỳ." "Ồ hô, nghe giọng em nói, giờ em có thể lật trời được rồi sao?" "Bình thường thôi, nhưng so với anh thì đúng là ‘thanh xuất vu lam’ rồi." "Muốn so chiêu, đánh một trận không?" "Đến thì đến, anh sợ em sao?" Hai anh em vừa gặp đã bắt đầu ẩu đả, véo má nhau trêu chọc. Hai người đột nhiên lùi mạnh ra kéo giãn khoảng cách, Hạng Trần nhìn Hạng Tiểu Vũ cười nhạt nói: "Em trai thúi lớn rồi, không còn đáng chơi như lúc nhỏ nữa." Hạng Tiểu Vũ đen mặt nói: "Anh còn dám nói lúc nhỏ, lúc nhỏ anh toàn lừa em đi chọc tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4837802/chuong-3348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.