"Ngươi nói cái gì?" Hạng Trần nghe vậy giận dữ nói: "Mẹ ngươi mới là kẻ bị lừa dối, ngươi có mười vạn câu hỏi vì sao sao?" Tang Lương cười hắc hắc: "Không phải ta lòng hiếu kỳ nặng, là ngươi tiểu tử quá cổ quái." Hạng Trần nhướng mày, khi mình gặp nguy hiểm, có vẻ như một vài bí mật đã bị tiểu tử này phát hiện rồi. "Ta những nguyên thần kia đều là ta tu hành hậu thiên mà ra pháp tướng nguyên thần, không phải vốn có của ta, ngươi có hiểu không?" "Cái gì Luân Hồi Thiên Đạo, đó chẳng qua là sức mạnh luân hồi mà thôi. Ta ấy, đã chết đi sống lại rất nhiều lần rồi. Cứ chết đi chết lại thì dần dần sở hữu được sức mạnh luân hồi, có lẽ đời nào đó ta còn là cha ngươi nữa đấy." Hạng Trần tùy tiện giải thích. "Pháp tướng nguyên thần tu hành mà ra? Sao có thể, rõ ràng đều có huyết mạch và sức mạnh bản nguyên, sao lại là tu hành mà ra được? Là công pháp gì? Ngưu xoa như vậy sao?" Tang Lương kinh hãi hỏi. Hạng Trần cười lạnh: "Bí mật tu hành của ta, ngươi cho rằng ta có thể để cho ngươi biết sao?" Tang Lương nhất thời không nói nên lời, điều này cũng đúng, là mình hỏi quá ngu ngốc rồi. "Di, khí tử biến dị xung quanh đều biến mất rồi, tà khí cũng nhạt đi nhiều rồi." Hạng Trần kinh ngạc nhìn quanh môi trường xung quanh và phát hiện ra điều này. "Khí tử biến dị đều bị sức mạnh luân hồi của ngươi hấp thu sạch rồi, linh tà cũng bị sức mạnh luân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4837760/chuong-3306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.