Hai kẻ ngốc cứ thế vui vẻ tìm được chủ đề chung, mà Vương Phú Quý nói chuyện, ánh mắt thường xuyên liếc nhìn bàn đồ ăn trên bàn. "Huynh đệ, khách đến là khách, trước ngồi xuống ăn đồ đi." Hạ Hầu Võ khách sáo nói một câu. "Tốt!" Vương Phú Quý không khách khí mà ngồi xuống, sau đó duỗi bàn tay mập mạp của mình về phía con gà tám trân đã nướng chín, rồi bắt đầu xé ra ăn như hôi. Hắn ăn uống vui vẻ, cắn xong mấy con gà lớn lại đi lấy vịt quay, vừa ăn vừa ca ngợi: "Huynh đệ, đầu bếp của ngươi thật sự là tuyệt đỉnh, nếu ngươi ở Thái Cổ Thần Giới mở quán rượu, vậy khẳng định sẽ lửa khắp cả Thần Giới." Mọi người trán nổi hắc tuyến, tên này vừa ăn vừa phun rác ra mồm, phun tung tóe lên hết món ăn trên bàn, làm sao người khác ăn được. "Chó con, ta sao cảm giác tên này đơn thuần đến ăn nhờ ở đậu vậy." Hạ Hầu Võ thấp giọng nói. Hạng Trần khóe miệng co giật một cái: "Bỏ cảm giác đi, tên này chính là đến ăn nhờ ở đậu." Khi tay Vương Phú Quý đưa về phía nồi lẩu trước mặt Khuynh Thành, Khuynh Thành dùng một chiếc đũa đánh vào chân heo của hắn lạnh lùng nói: "Ngươi không biết dùng đũa sao?" Vương Phú Quý không hề xấu hổ, cười gượng hai tiếng thu tay về, sau đó cầm đũa lên gắp món khác. "Huynh đệ, huynh nói huynh muốn gia nhập đội của chúng ta?" Hạng Trần hỏi. "Đúng vậy, ta thấy phong cách hành sự của các ngươi quá hợp khẩu vị của ta, làm ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4837696/chuong-3242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.