Bọn họ đều là những Thần Hoàng có cốt khí, là chúa tể một phương, cho dù có chết cũng không chịu dễ dàng đầu hàng thần phục, có sự kiêu ngạo của riêng mình, thế nhưng khi bọn họ cảm nhận được con đường tu hành cả đời, pháp tắc đang liên tục bị rút cạn, trôi đi, điều này còn khó chịu hơn cả giết chết họ. Giống như nhìn sự nghiệp cả đời cố gắng làm ăn, lại mắt thấy một đứa con phá gia đang nhanh chóng làm tiêu tan tất cả, đó là một loại giày vò về tâm lý, là sự dằn vặt, sẽ hủy diệt ý chí chiến đấu của một người. Cho dù là Hạng Trần, tu hành bao năm, không từ thủ đoạn tính toán mọi bề mới có thể đưa công pháp, huyết mạch, pháp tắc của mình đến ngày hôm nay, bỗng nhiên có một ngày mọi thứ trở về trước giải phóng, cảm giác đó sẽ khiến người ta phát điên. Hạng Trần mặc kệ những lời mắng nhiếc của bọn họ, lạnh lùng nhìn tất cả, cây Trà Ngộ Đạo không ngừng thôn phệ pháp tắc thần lực của bọn họ, lá trà của cây trà càng ngày càng xanh tươi mọng nước. Còn Nhị Mao, kẻ quái thai kia cũng đang hưởng thụ cảm giác được pháp tắc thần lực nuôi dưỡng. Hạng Trần rất ngưỡng mộ thể chất của Nhị Mao, bất kỳ loại pháp tắc nào nó cũng có thể thôn phệ, không sợ phản phệ, còn mình thì không được, pháp tắc thần lực của người khác vượt quá cảnh giới của mình quá nhiều thì hắn không dám thôn phệ. Hơn nữa, hiện tại hắn đã có đạo lý rõ ràng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4837571/chuong-3117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.