Chàng công tử họ Kỷ khựng lại, kinh hãi nói: "Ngươi muốn bắt cóc tống tiền, uy hiếp cha ta ư?" Ban đầu hắn nghĩ Đường Ngọc chỉ muốn moi chút lợi lộc từ mình, không ngờ tên này gan to bằng trời, lại muốn bắt cóc tống tiền cha hắn. "Ừm, dọn kho, bắt cóc tống tiền, cướp bóc, thu phí bảo kê, tất cả đều nằm trong phạm vi nghiệp vụ của ta, đều là những thứ ta tinh thông. Ngươi nghĩ mạng chó của ngươi đáng giá ba trăm tỷ không? À, cha ngươi có bao nhiêu đứa con? Nếu cha ngươi có nhiều con, vậy ngươi không còn giá trị, con một mới có giá cao nhất." Hạng Trần nghiêm túc hỏi đối phương. Sắc mặt công tử họ Kỷ tái xanh vì tức giận, có ai như vậy không? Công tử họ Kỷ cắn răng nói: "Ông nội ta vừa thoái vị phủ chủ cho cha ta, giờ cha ta là phủ chủ một châu, cường giả cảnh giới Thần Hoàng. Ngươi biết ngươi đang làm gì không?" Hạng Trần "bốp" một cái tát vào mặt hắn, cười lạnh nói: "Ta tỉnh táo lắm. Đừng nói cha ngươi lợi hại thế nào, dù con trai của Vu Thánh Hoàng rơi vào tay ta, ta cũng sẽ tống tiền như thường. Bây giờ ta đang hỏi ngươi, ngươi phải có ý thức làm con tin, nếu không ta không ngại để người của ta rút ký ức của ngươi ra xem." Nguyệt Mị đang vừa hút trà sữa vừa cười ngọt ngào với công tử họ Kỷ: "Ta rất tinh thông luyện hồn, rút ký ức đấy nhé." Công tử họ Kỷ nhìn mỹ nhân xinh đẹp nhưng tâm địa đen tối kia, rùng mình một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4837535/chuong-3081.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.