Cái gì gọi là lợi ích, đó là thứ có thể khiến người khác đổi mặt cau có thành tươi cười. Còn Phong Vấn Tùng chỉ biểu đạt một cách thực tế, trực quan, không có lợi ích thì Đường Ngọc là đồ vương bát đản, là kẻ cặn bã, có nhiều lợi ích thì Đường Ngọc có thể biến thành em rể rồi. Hạng Trần nắm bắt rất tốt những điều này, đối mặt với sự sốt ruột của Phong Vấn Tùng, Hạng Trần cười nói: "Đại cữu tử đừng vội, ta còn chưa có dạo kỹ phủ thành chủ đâu, để ta dạo thêm chút nữa." "Được thôi, ta sẽ giới thiệu kỹ cho ngươi, nơi này là nơi muội muội ta thích chơi nhất hồi còn bé đấy--" Phong Vấn Tùng còn làm cả hướng dẫn viên du lịch giới thiệu. Khi đi ngang qua một tòa tháp khổng lồ, Hạng Trần dừng bước. Tòa tháp này rất cao, cao bao nhiêu ư? Không dưới mười vạn trượng. Trên đỉnh tòa tháp là một quả cầu ánh sáng điện từ khổng lồ, quả cầu ánh sáng điện từ ấy tựa như một vầng thái dương sấm sét, trên tháp còn quấn quanh những vòng sáng điện từ, tỏa ra năng lượng sóng điện từ kinh người bao phủ toàn thành, tạo thành mạng lưới khu vực. "Cái này là Thần Năng Lượng Tháp đấy, cũng chẳng có gì hay để xem, phụ trách tín hiệu mạng thần của toàn thành thôi," Phong Vấn Tùng nói, thứ này do phủ thành chủ bảo vệ, phụ trách vận hành, còn phải định kỳ bổ sung một lượng năng lượng thần ngọc nhất định để duy trì hoạt động. Đây cũng là công trình kiến trúc tiêu biểu của phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4837505/chuong-3051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.