Chỉ nghe "phập" một tiếng, rất nhanh, Lão Vương căn bản chưa kịp phản ứng, đã bị Hạng Trần một chưởng đánh bay ra ngoài, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, người bị một cái tát đánh bay đâm sầm vào thạch tháp bên ngoài, thạch tháp được kiến tạo từ Hỏa Thần thạch cũng bị va chạm tạo ra một cái lỗ thủng, Vương Quyết đầu cắm vào thạch tháp, thân thể treo bên ngoài tùy gió lung lay. "Á, cái này ——" Lý Hâm mấy người đều ngây ra, trợn mắt há hốc nhìn cảnh tượng này, cái này quá không giảng võ đức rồi, người một nhà vậy mà còn ra tay đánh lén. Vương Quyết rút đầu ra, lắc lắc những mảnh đá vụn, nhìn Hạng Trần giận dữ nói: "Vương bát đản, ngươi quá không giảng võ đức rồi." Hạng Trần bĩu môi nói: "Là ngươi tự mình phản ứng không đủ nhanh, đây không phải là thi đấu của tiểu hài tử, đánh nhau còn cần báo trước cho ngươi, ta là kẻ địch của ngươi thì ngươi đã chết rồi, ta đang cho ngươi bài học để ngươi trưởng thành, dụng tâm lương khổ ngươi phải hiểu." Vương Quyết nhất thời cạn lời, rõ ràng vô sỉ như vậy sao lại cảm thấy rất có đạo lý, ta vậy mà không thể phản bác. Hạng Trần cũng rất ngạc nhiên. Tên này thật dai sức, vừa rồi một chưởng của mình đủ để nghiền nát nhục thân của Thiên Thần đỉnh phong, tên này vậy mà không sao cả, cho dù là hạ đẳng Thần thể đỉnh phong cũng nên cần thời gian hồi phục chứ. Vương Quyết vặn vặn cổ, rút trọng kiếm sau lưng ra, lạnh giọng nói: "Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4837354/chuong-2900.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.