Tôn Không Thanh cũng ngã xuống, hắn thân là dược sư y thuật cao thâm nhất trong Thạch Hầu tộc cũng ngã xuống, điều này không nghi ngờ gì đã phủ lên một bóng đen trong lòng tất cả tộc nhân Thạch Hầu. "Tôn lão, hiện nay tình hình gia tộc nên làm sao mới phải?" Tôn Viễn Phong lúc này cũng có chút hoảng loạn, nếu là những chuyện chính vụ khác hắn có thể xử lý rất tốt, nhưng về phương diện y thuật này hắn thật sự là một kẻ ngoại đạo. Tôn Không Thanh không cho bất luận kẻ nào đỡ hắn, yếu ớt nói: "Độc dịch này bá đạo, biến hóa khó lường, nếu như hiện nay thiên hạ còn ai có thể giải được thì vậy cũng chỉ có Đường sư, Đường Ngọc Y Thần thôi." "Đường Ngọc Y Thần!" "Đúng vậy, Đường sư của Cửu Thiên Thương Hội, chỉ có chúng ta dược sư mới biết được y thuật hắn lúc đó giảng giải rốt cuộc cao thâm đến mức nào, tìm được Đường sư, tộc ta có thể cứu." Trong ánh mắt Tôn Không Thanh hiện lên một vẻ sùng kính. Lúc đó Hạng Trần giảng đạo, hắn ngay tại hiện trường, lúc đó hắn đều phải tôn xưng Hạng Trần một tiếng lão sư. Thạch Viễn Phong vẻ mặt khó coi nói: "Sau khi Cửu Thiên Thương Hội bị hủy diệt, tung tích Đường Ngọc Y Thần liền không rõ, tìm kiếm thế nào? Ai, các ngươi chăm sóc tốt Tôn lão, ta đi gặp cha ta." Lúc này Thạch Viễn Phong cũng chỉ có thể đi tìm cha hắn đã thoái vị nhiều năm, Thạch lão tộc trưởng Thạch Thiên Cương. Thạch Viễn Phong rời đi, trực tiếp bay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4834507/chuong-2758.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.