Trước một khối thận khổng lồ, Hạng Trần vừa thoa dầu vừa rắc lượng lớn bột thì là để át đi mùi của thận. "Tôn chủ, người đang làm gì vậy? Nướng cái gì mà mùi khó chịu quá." Lạc Tử Yên đi tới nhíu mày hỏi. Hạng Trần đổ cả một vò rượu lên khối thận, nhe răng cười nói: "Nướng thận rồng đó, thứ này bổ lắm." Lạc Tử Yên bịt mũi nhíu mày: "Thận rồng từ đâu ra vậy? Mùi này làm con chết ngạt mất." Hạng Trần chỉ về phía trang trại Ma Long xa xa, nói: "Ở đó không phải có nuôi mấy con sao, ta bắt một con nướng ăn." Lạc Tử Yên nghe vậy thì trợn mắt hốc mồm, sau đó hét lên: "Vương bát đản, đó là con thú cưỡi của ta!" Buổi tối, Lạc Thiên Huyền xử lý xong công việc trở về tẩm cung của mình, gọi đến một tên luyện đan sư và một dược sư. Luyện đan sư và dược sư đến tẩm cung Lạc Thiên Huyền cung kính hành lễ. "Hai vị xem giúp ta viên đan dược và lá trà này có vấn đề gì không." Lạc Thiên Huyền trực tiếp giao Thần Uẩn Đan và lá trà Ngộ Đạo Thần Trà cho hai người. "Ngộ Đạo Thần Trà!" "Thần Uẩn Đan!" Hai người trong lòng kinh ngạc, vội vàng xem xét, lấy một chút bột từ viên đan dược rồi tự mình kiểm tra, lại lấy lá trà ra xem. Lạc Thiên Huyền cũng là người cẩn thận, hắn không phải không tin con gái mình, bất cứ thứ gì con gái tặng cho hắn đều phải cho người kiểm tra mới yên tâm. Hai người sau khi dò xét thì lắc đầu: "Tông chủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4834401/chuong-2652.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.