Thân thể của U Minh Huyền Nhất không sợ công kích thực thể, nhưng lưỡi kiếm của U Minh Lão Nhân lại ẩn chứa một luồng sát khí kinh người, sát khí đối với nguyên thần gây tổn thương cực lớn, cho nên một kiếm này cũng gây ra thương tổn kinh ngạc cho U Minh Huyền Nhất, nguyên thần bị trọng thương. Hắn trừng mắt nhìn U Minh Lão Nhân, châm chọc nói: "Là một thích khách, ngươi lại nương tay." Kiếm này U Minh Lão Nhân vốn có thể trực tiếp đâm vào đầu hắn, hủy diệt nguyên thần của hắn. Thế nhưng hắn lại đâm vào tim, quả thực là đã nương tay. U Minh Lão Nhân nhìn U Minh Huyền Nhất rất tương tự mình, lạnh giọng nói: "Lúc trước ngươi căn bản cũng không cần đợi bao lâu, ta liền có thể đem vị trí cung chủ truyền cho ngươi, ngươi chẳng lẽ không đợi được một chút thời gian này sao? Ngươi cho rằng ta thật sự sẽ ở trên vị trí đó đến chết già sao?" U Minh Huyền Nhất lộ ra một tia châm chọc, vài phần hận ý, nói: "Lão bất tử, ngươi cho rằng ta thật sự chỉ vì vị trí cung chủ mà đối với ngươi ra tay sao? Ngươi sai rồi, ta là hận ngươi! Hận ngươi căn bản cũng không xứng làm một người cha!" "Nghiệt chướng!" U Minh Lão Nhân nổi giận một cái tát đánh vào mặt hắn, giận dữ nói: "Ta đã cho ngươi tất cả, sinh mệnh của ngươi, địa vị, thực lực, ta đã huấn luyện ngươi thành một sát thủ đỉnh cấp, cường giả, ta còn muốn làm gì nữa?" Bị một cái tát đánh quẳng xuống đất, U Minh Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4834396/chuong-2647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.