Nam Man, Hoàng cung Đại Sở. Hạng Trần, mẫu thân hắn Tô Thanh Nhi, Hạng Lương, Hạng Tiểu Vũ, Tích Mộng cùng cả nhà đang ngồi ăn cơm. Hạng Trần đã rất nhiều năm không ở bên gia đình, dù với tu sĩ mà nói thì khoảng thời gian này chỉ như một lần bế quan, nhưng đối với Hạng Trần luôn tu luyện trong cổ đỉnh thì đúng là đã trôi qua rất nhiều năm. "Trần Nhi, ăn thêm chút đi con, nhìn con xem, ở ngoài bao nhiêu năm mưa gió bão táp, mẹ thấy con gầy đi rồi đấy." Tô Thanh Nhi không ngừng gắp thức ăn cho Hạng Trần. Hạng Lương bực bội nói: "Tu vi của nó bây giờ thế nào, mấy nghìn năm không ăn cũng không gầy được, em còn nghĩ nó là phàm nhân như trước sao?" Tô Thanh Nhi giận dữ: "Ông già chết tiệt kia sao lại ăn nói như vậy, tôi chưa từng thấy ông bố nào như ông. Con trai ở ngoài phong ba bão táp, ông lại trốn trong hoàng cung hưởng thụ, có người cha nào như vậy không?" Nói rồi, Tô Thanh Nhi hung hăng giẫm lên chân Hạng Lương một cái. Hạng Lương nhe răng: "Chính vì ta là cha nó nên ta mới cho nó cơ hội rèn luyện. Thanh niên cần phải trải qua nhiều mưa gió, nếu không sau này làm sao thành đại sự, làm sao gánh vác được thiên hạ này. Nếu ta ra mặt giúp nó thì cũng chẳng còn chuyện gì của nó nữa rồi." "Toàn khoe khoang." Tô Thanh Nhi lườm hắn một cái. Hạng Trần lặng lẽ ăn cơm, nhìn cha mẹ cãi nhau, trong lòng cảm thấy vô cùng an nhàn. Cảm giác ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4834380/chuong-2631.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.