Cuối cùng thì Đỉnh ca cũng phụ lòng nó, khắp người đầy thương tích, khắp người đầy sầu muộn. Hạng Trần từ bên trong chiếc đỉnh cổ chui ra trong bộ dạng thương tích đầy mình, ngồi trên Cửu Thiên Thần Giám để trị thương, Cửu Thiên Thần Giám đáp xuống bên ngoài Kim Thiền Tông, Hạng Trần gọi Hải hòa thượng đến đón mình. Không lâu sau, Hải hòa thượng và muội muội của Hạng Trần là Ngữ Nhi đến đón Hạng Trần. "Sư huynh!" Ngữ Nhi lao thẳng vào lòng Hạng Trần, bám chặt lấy y như một con gấu túi. Hạng Trần vỗ vỗ vào lưng Ngữ Nhi, cười nói: "Thôi nào, đây là đất Phật, thu liễm chút đi." "Tôn chủ, huynh còn nhớ đây là đất Phật sao." Hải hòa thượng đảo mắt một cái. "Sư huynh, con ma nữ kia có bắt nạt huynh không? Sao huynh lại trốn thoát được?" Ngữ Nhi ân cần hỏi. Hạng Trần đắc ý cười nói: "Huynh là ai chứ, ta là cứu thế chủ, khí vận gia thân, lại thông minh tuyệt đỉnh, ai có thể giết ta, chỉ là con ma già kia thôi, chuyện nhỏ." "Hì hì, sư huynh mãi là tuyệt nhất." "Đúng rồi Tôn chủ, con ma nữ kia đâu rồi?" Hải hòa thượng tò mò hỏi. "Con ma nữ đó đã bị ta chinh phục, nay bị ta trấn áp trong một kiện pháp bảo, đã không còn chút uy hiếp nào rồi." Hạng Trần nói. "Cái gì, bị huynh xử lý rồi, sao có thể?" Hải hòa thượng không tin nổi. "Hừ, ngươi không tin, vậy ta đưa ngươi đi gặp nàng." Hạng Trần đột nhiên bộc phát một luồng không gian chi lực, đem Hải hòa thượng hút vào chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4834293/chuong-2544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.