"Tư Đồ Thương a Tư Đồ Thương, ta thật bội phục năm xưa cha ngươi đặt cho cái tên này, ngươi gọi Tư Đồ Thương, không gọi Tư Đồ Tang, vậy mà ngươi ngày ngày chỉ biết mang tin xấu đến cho ta đúng không? Cút!!" "Ta..." Trưởng lão Tư Đồ Thương bị mắng té tát, trong lòng lão oa nhi ủy khuất vô cùng, muốn khóc. Ta tên là Tư Đồ Thương, cái tên này cũng không phải tự ta muốn đặt, sao người lại trách ta? Ngồi trấn giữ Hồn Thiên Điện chẳng phải là người an bài cho ta sao? Ta ngoài việc có người chết thì đâu dám đến làm phiền người, báo tin xấu, bảo vệ hồn phách, chẳng phải là nhiệm vụ người giao cho ta sao? Tư Đồ Thương trong lòng ủy khuất vô cùng, cúi đầu đáng thương lui xuống. Nhưng hắn cũng không đi xa, hắn biết Tư Đồ Đế chủ nhất định sẽ gọi hắn lần nữa. "Cái chức vụ chết tiệt này, ai..." Tư Đồ Thương ngẩng đầu nhìn trời, một trận bất đắc dĩ, hắn đã muốn từ chức không làm nữa. Hiện tại tộc nhân nhìn thấy hắn, cứ như nhìn thấy sao chổi. "Lão bất tử kia a lão bất tử, người năm xưa đặt tên cho ta là Tư Đồ Thương, đổi tên thành Tư Đồ Hỉ chẳng phải tốt sao? Ai..." Trong thư phòng, Tư Đồ Đế chủ châm một điếu thuốc dưỡng hồn để trấn định tâm thần. Tiên giới cũng có người hút thuốc, nhưng chỉ hút loại thuốc chế từ cỏ dưỡng hồn, uống vào có thể nuôi dưỡng linh hồn, làm dịu tâm cảnh. Điếu thuốc dưỡng hồn cao cấp của ông ta cũng phải có giá trị hơn vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4834253/chuong-2504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.