Chiêu này trực tiếp đánh cho Thánh Linh Hoàng Chủ nghi ngờ nhân sinh, mình không phải là cường giả nhân tộc đệ nhất đại lục sao? Mình đang ở đâu? Mình đang làm gì? Khoảnh khắc này, cảm giác nhục nhã trong nháy mắt lấp đầy lồng ngực Thánh Linh Hoàng Chủ. "Tiểu súc sinh, ta nhất định giết ngươi!" Thánh Linh Hoàng Chủ mười hai miệng động thiên rung động kịch liệt bạo phát năng lượng, thân thể lại bay lên không, không màng thương thế giết về phía Hạng Trần. Hạng Trần nhìn cơn cuồng nộ bất lực của hắn, thần sắc đạm mạc, nhàn nhạt nói: "Phệ Hồn!" "A." Thánh Linh Hoàng Chủ đang lao tới kêu thảm, độc trong nguyên thần lập tức bạo phát, trong nguyên thần truyền đến một trận thống khổ vạn kiến cắn xé, cả người ôm đầu lâu kêu thảm, bảy khiếu đều chảy ra máu tươi. "Ngươi, ngươi đã làm gì ta?" Thánh Linh Hoàng Chủ không ngừng đau đớn gõ đập đầu lâu của mình. Hạng Trần khoanh hai tay trước ngực, cười lạnh nói: "Ta vừa rồi nhất chiêu đánh bại ngươi, là muốn nói cho ngươi biết, ngươi ở cùng cảnh giới cũng không tính được là thủ hạ của ta, trong cơ thể ngươi sớm đã bị ta gieo độc ăn mòn nguyên thần, ta hiện tại mới phát động là muốn nói cho ngươi biết, ngươi sớm đã ở trong tính toán của ta, hoàng chủ cao cao tại thượng trong mắt nhân tộc đại lục, mà nói, ngươi bất quá chỉ là một quân cờ bị ta đùa bỡn mà thôi." Lời nói của Hạng Trần không khác gì giết người còn tru diệt tâm, chỉ thiếu điều không nói với Thánh Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4834200/chuong-2449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.