Từ thái độ của Lưu Hoàng hậu vừa rồi là biết, Diệp Thiên Kiêu ở đây tình cảnh ra sao, mọi người chỉ xem nàng như một cái đỉnh lô tu hành, ai sẽ quan tâm đến cảm thụ của nàng, nàng đội danh hiệu đệ nhất mỹ nhân đại lục khiến Hoàng hậu không thuận mắt, nữ nhân hay ghen, đặc biệt là với những nữ nhân xinh đẹp hơn mình. Hạng Trần rất áy náy, hắn hoàn toàn không nghĩ tới Diệp Thiên Kiêu lại phải chịu bạo lực từ đám nữ nhân xung quanh. "Không sao đâu, nếu không có chàng ta đã không có dũng khí sống sót, chút ủy khuất này với người tu hành thì không là gì cả." Diệp Thiên Kiêu ngược lại còn an ủi Hạng Trần. Hạng Trần nhìn với ánh mắt âm lãnh, nói: "Không được, lão độc phụ này làm hại nàng, ta muốn nàng dùng mệnh để trả giá." "Nguyệt Mị!" Hạng Trần gọi một tiếng. "Chủ nhân." Nguyệt Mị hóa thành một đạo quang mang bay ra từ trong cơ thể Hạng Trần, xuất hiện phía sau hắn. "Nguyệt Mị cô nương đã lâu không gặp." Diệp Thiên Kiêu cười nhạt, nàng biết Hạng Trần nuôi một nô tỳ ma trong cơ thể. "Diệp cô nương." Nguyệt Mị mỉm cười gật đầu. "Nguyệt Mị, ta muốn Lưu Hoàng hậu thân bại danh liệt mà chết, nửa tháng có thể làm được không?" Hạng Trần lạnh lùng nói. Nguyệt Mị gật đầu, nói: "Chủ nhân phân phó, Nguyệt Mị tự nhiên sẽ dốc hết sức." Diệp Thiên Kiêu nhíu mày nói: "Nàng ấy dù sao cũng là Hoàng hậu, địa vị cao quyền trọng, động nàng ấy rủi ro quá lớn, hay quên đi thôi, tuy nàng ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4834150/chuong-2399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.