Long Hoan nhổ một ngụm máu tươi, nhìn Long Vân Nhi với ánh mắt băng lãnh. "Thập nhất ca..." Long Vân Nhi nghe vậy sợ đến nỗi chân như muốn nhũn ra, nhìn Long Hoan đầy khó tin, người thập nhất ca của nàng vậy mà lại muốn giết cả nàng! "Nó biết quá nhiều." Long Hoan liếc nhìn Long Vân Nhi, trong ánh mắt không hề có chút do dự. "Kẻ muốn thành đại sự, chí thân cũng có thể giết." Long Ngạo Thiên ngâm nga câu nói đó, cười lạnh. "Chính là vì có những kẻ như các ngươi coi quyền lực cao hơn tất cả, thế đạo này, cửu thiên này mới biến chất." Long Ngạo Thiên cười mỉa mai. Long Hoan nhíu mày, giọng điệu của Long Ngạo Thiên có gì đó không đúng. "Nếu ngươi không hạ thủ được, ta đến." Long Hoan tay cầm Long Nha kiếm đi tới, sát khí đằng đằng tiến về phía Long Vân Nhi. "Thập nhất ca..." Long Vân Nhi ủy khuất nhìn Long Hoan, vẻ mặt đầy sợ hãi, nàng vốn ngây thơ, không hiểu sao mọi chuyện đột nhiên lại biến thành thế này. "Thập nhất muội, muốn trách thì trách ngươi biết quá nhiều thứ, không thể để ngươi ở lại. Đến Hoàng Tuyền, cũng đừng trách thập nhất ca lòng dạ ác độc, đây chính là đế vương gia!" Long Hoan giơ cao Long Nha kiếm trong tay, nói với giọng u lãnh. Phụt! Thế nhưng đột nhiên, một lưỡi dao sắc bén đâm xuyên qua lưng hắn từ phía sau, mũi dao thò ra trước bụng. Long Hoan trợn to hai mắt nhìn mũi dao trước bụng mình, khó tin nổi, hắn quay đầu nhìn khuôn mặt tuấn mỹ của thiếu niên tóc xanh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4834131/chuong-2380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.