Thái Thản Đế Chủ nói: "Vừa mới Đỗ Tử Xung tướng quân đi vào, tin tức toàn không. Đã như vậy, chiếc đỉnh này có thể chịu ngươi khống chế, đem Đỗ Tử Xung tướng quân thả ra đi." Hạ Hầu Vũ nghe vậy hơi nhíu mày, nói: "Chuyện này cũng không dễ giải quyết chút nào, người bị đỉnh nuốt vào đều sẽ bị luyện hóa, hắn không nhất định còn sống." "Bẩm báo!" Lúc này, vệ sĩ ngoài điện trở về bẩm báo, quỳ gối trong điện, cung kính nói: "Khải bẩm Bệ Hạ, đèn hồn của Đỗ Tử Xung tướng quân vẫn còn đang cháy, người không hề vẫn lạc." "Biết rồi, lui ra đi." Thái Thản Đế Chủ gật đầu, nói với Hạ Hầu Vũ: "Ngươi cũng nghe thấy rồi, người vẫn chưa chết, đem người thả ra." Lần này, giọng điệu của Thái Thản Đế Chủ không thể nghi ngờ. "Được rồi, ta và đỉnh giao tiếp một chút." Hạ Hầu Vũ lại phun ra chiếc đỉnh cổ, nói một tiếng "Lớn". Chiếc đỉnh cổ biến thành một trượng lớn, rơi trên mặt đất. Hạ Hầu Vũ lại bắt đầu hướng về phía bên trong đỉnh hô hoán, truyền âm cho Hạng Trần ở bên trong. Hạng Trần trong tu hành đáp lại: "Hầu Tử, ngươi có nắm chắc đem chúng ta mang ra ngoài không? Người này ta không giết chính là định huyễn hóa thành thân phận của hắn rời đi." Hạ Hầu Vũ cười khổ, truyền âm: "Vậy làm thế nào? Ta bây giờ cũng chỉ là chim trong lồng, công chúa vẫn luôn thèm thân thể ta, muốn ta và nàng sinh ra khỉ nhỏ, ta cũng không rời khỏi Thái Thản Đế Cung được, nếu không thì ngươi bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4834098/chuong-2347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.