Vừa nghe bị bán đến Cát Công Lâu, Tống Vân Đào không khỏi rùng mình một cái. Cát Công Lâu là gì? Cát Công, cũng chính là một loại cầm thú mà dưới hạ du cây cầu lớn trước cửa có một đám dát đi qua. Câu Lan, Di Hồng Viện là những nơi nam nhân tìm vui. Cát Công Lâu, tự nhiên là nơi nữ tu tìm vui, Lam Tinh thường gọi là Bạch Mã cái kia nơi. "Cha, cứu ta a, ta không nên đi Cát Công Lâu." Tống Vân Đào hoảng sợ kêu to, mình nếu là bị bán đến loại địa phương đó, dựa vào nhan sắc này của mình, chẳng phải là sẽ bị những nữ tu như lang như hổ kia ép thành người khô. "Thật vô lý!" Tống Vương nghe vậy cũng không nhịn được ngạo nghễ giận dữ, chưa từng có ai dám uy hiếp hắn như thế này. "Tiểu tử, ta mặc kệ ngươi là người thế nào, ngươi dám làm như thế ta nhất định sẽ khiến ngươi chết không có nơi táng thân." Tống Vương phẫn nộ quát, khí thế khủng bố bao trùm vương phủ, khiến vô số người sợ hãi run rẩy. "Lão Tống a, chúng ta đang đàm phán đó, thái độ này của ngươi khiến ta rất khó nói chuyện đàng hoàng với ngươi nha. Thế này đi, ta để con trai ngươi hát vang một khúc cho ngươi nghe." Hạng Trần đặt truyền âm ngọc trước mặt Tống Vân Đào, sau đó trực tiếp phát động Hồn Cổ tra tấn Tống Vân Đào. "A...!" Tống Vân Đào phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, ôm đầu lăn lộn trên lưng hổ. "Đừng chỉ lo kêu la, hát theo ta, cứ như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4834045/chuong-2294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.