"Đường Đô thống đúng là một vị tướng lĩnh chân chính và có năng lực, nhìn cách người ấy xử lý mọi việc, quả thật có phong thái của đại tướng." "Đó mới là tâm lượng, nếu là ta, ta tuyệt đối không thể cứu kẻ thù của mình, khó trách đoàn quân của người ấy lại mạnh hơn chúng ta." "Nhân phẩm của Đường Đô thống thật đáng ngưỡng mộ, trăm sông đổ về biển, có dung mới vĩ đại, đây mới thực là một vị tướng lĩnh đạt tiêu chuẩn, một lãnh tụ tương lai." Mọi người không ngừng tán thưởng, có người từ tận đáy lòng khâm phục, có người lại tìm cách luồn cúi nịnh bợ. Trịnh Trung quân cũng gật gật đầu đầy hài lòng, ánh mắt nhìn Hạng Trần tràn đầy sự tán thưởng. Nhị Cẩu nhân phẩm cao thượng thật đáng ghét. "Đường ca, không cần nói gì thêm, trước đây là ta có lỗi với huynh, sau này huynh chính là huynh đệ ruột của ta." Mạnh Thường hổ thẹn và cảm động không thôi, suýt nữa thì kéo Hạng Trần làm anh em kết bái. "Chuyện đó đã qua rồi, hảo huynh đệ, chúng ta coi như là 'không đánh không quen'. Về sau, mời ta đến Mạnh tộc của các ngươi chơi vài hôm, uống vài ly." Hạng Trần vỗ vào lưng và ôm lấy Mạnh Thường. Tiện thể dẫn ta đi dạo quanh kho báu của các ngươi nhé! "Được, về sau huynh đệ sẽ mời ngươi rượu ngon nhất, sắp xếp cô nàng quyến rũ nhất." Mạnh Thường liên tục gật đầu. "Rồi, bây giờ không phải lúc để hàn huyên chuyện cũ, mọi người nghe ta nói." Hạng Trần quay về chỗ ngồi, nhìn mọi người nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4814324/chuong-2242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.