"Tâm tình tốt đẹp đều bị tên gia hỏa này phá hỏng mất rồi." Phùng Tiếu Tiếu bất mãn thu hồi Lôi Pháo do Cửu Thiên Lôi Tí biến hóa. "Loại người này khắp nơi đều có, không cần để ý, đi, uống rượu của tửu quán xong, ta dẫn ngươi đi nếm thử mỹ thực nhân gian chân chính." Hạng Trần đứng dậy nắm lấy tay Phùng Tiếu Tiếu nói. Nhưng lúc này, không ít người lại đứng dậy, chặn lại hai người. "Thế nào, muốn đánh?" Hạng Trần cười lạnh nhìn về phía những người này. Vũ Văn Thác lạnh lẽo nói: "Bảo bọn họ rời đi." "Thác công tử, tiểu tử này dám đánh ngài, cứ thế bỏ qua sao?" Có người không cam tâm hỏi, Vũ Văn Thác trong cái vòng này, vẫn rất được lòng người. "Bảo bọn họ đi đi." Vũ Văn Thác thản nhiên nói: "Đừng phá hoại quy củ ở đây." "Vâng." Những người ngăn cản này, lúc này mới nhao nhao trở về vị trí của mình. Hai người cũng không để ý tới những người này, đi thẳng ra ngoài. Vũ Văn Thác ánh mắt băng lãnh nhìn về phía bóng lưng hai người, lạnh giọng nói: "Người phụ nữ kia có Cửu Thiên Lôi Pháo, Cửu Thiên Lôi Pháo ở Thiên Cơ Tông đều không phải là pháp bảo đệ tử bình thường có thể sử dụng. Ta đã tự bộc lộ thân phận, đối phương cũng không sợ hãi, có thể thấy thân phận cũng không tầm thường." "Loại người này, không thể dễ dàng đắc tội, chí ít, chúng ta không thể lộ diện này." "Vậy thì cứ thế bỏ qua sao?" Thanh niên bên cạnh không cam tâm hỏi. Vũ Văn Thác xoa xoa rượu trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789834/chuong-2214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.