"Ngươi xem một chút, ngươi xem một chút, thấy chưa, tiểu tử này ghi thù cỡ nào, năm đó trước khi hắn đi, lão tử đánh hắn một trận, bây giờ còn nhớ trong lòng." Hạng Lương chỉ tay về phía Hạng Trần cười mắng. "Ngài đó là đánh sao? Ngài đó là không xem ta ra gì! Nương, Tam thúc, lúc trước cha ta một kích trực tiếp đánh ta bán tàn, mũi kích kề sát lòng của ta đâm tới, chỉ thiếu một chút xíu 0.1 cm là ta suýt nữa toi mạng rồi." "Lão tử ra tay có chừng mực, ngươi không phải không có chuyện gì sao." "Ta mặc kệ, dù sao cái kích đó ta muốn trả lại." "Tiểu tử thúi, ta sợ ngươi là muốn lên trời, Tiểu Vũ, đấu vài chiêu với đại ca ngươi, áp chế nhuệ khí của hắn." Hạng Lương đổ trách nhiệm cho con trai út của mình là Hạng Tiểu Vũ. Hạng Tiểu Vũ rụt rụt cái cổ, nói: "Cha, con không đấu, con mới Thiên Tiên Cảnh Giới nhất trọng thiên, đại ca của ta cho dù bị pháp tắc vị diện áp chế, cũng có Thiên Tiên Cảnh Giới tứ trọng thiên, con thiệt thòi." "Đồ nhát gan, ngươi sợ gì, chỉ là tam trọng thiên, vượt cảnh giới chém anh ngươi!" "Vậy ngài sao ngài không lên a, tu vi của ngài không phải cũng không sai biệt lắm với đại ca sao." "Hắc, là thắt lưng của lão tử rút không động rồi hay là ngươi cũng lộng hành rồi?" Ba người cha con vui cười mắng chửi, giống hệt ba đứa trẻ con. "Được rồi, đây là gia yến, không phải chiến trường, đánh cái gì mà đánh, có thể hay không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789746/chuong-2126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.