Hạng Trần cũng rất kinh ngạc, nữ tử này chỉ là nguyên thần thể, không có nhục thân, vậy mà còn có thể ăn đồ ăn, nếm mỹ thực. "Tiếp tục." Trứng trà ăn xong, nữ tử cười hì hì nói. Hạng Trần có chút vô ngữ, đại tỷ, khí chất cao quý lạnh lùng diễm lệ của ngài đâu rồi? Trước đây đều là giả vờ sao? Hạng Trần lại tiếp tục cho ăn, nữ tử Băng Hoàng tiếp tục ăn, rất lâu sau đó, toàn bộ mỹ thực hắn lấy ra đều đã cho ăn xong, nữ tử vẫn còn có chút ý vị chưa dứt. Nàng lúc này cũng đã hồi thần, nhìn Hạng Trần đang dùng ánh mắt cổ quái nhìn mình, nữ tử Băng Hoàng ho khan một tiếng, lập tức khôi phục vẻ nữ vương lạnh lùng, thản nhiên nói: "Hương vị không tệ, nhưng so với những tiên trân đỉnh cấp bản tọa ăn trước đây, còn kém một chút." Ngươi giả vờ cái thá gì, vừa rồi tướng ăn của ngươi đã bại lộ rồi được không? Hạng Trần rất muốn đỗi nàng một câu. "Nguyên thần, cũng có thể nếm mỹ thực sao?" Hạng Trần hiếu kỳ nói. "Nguyên thần đã dung nhập vào bản nguyên huyết mạch, tại sao không thể." Nữ tử Băng Hoàng dùng ánh mắt nhìn đồ nhà quê mà nhìn hắn. "Nhưng cảnh giới của ngươi quá thấp, không rõ ràng lắm cũng bình thường." Thấy Hạng Trần sắp nổi giận, nàng lại vội vàng bổ sung nói. Hạng Trần lúc này đột nhiên nhớ tới, Long Đà lão sư chỉ còn lại trạng thái nguyên thần tàn phá, cũng có thể uống trà. "Tiểu đệ đệ, ngươi tên là gì?" Nữ tử Băng Hoàng cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789720/chuong-2100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.