Phong Ấn Phù Văn này, tựa như virus chương trình nhắm vào chiến khôi, sau khi tràn vào trong cơ thể chiến khôi, phù văn trên người chiến khôi không ngừng vỡ nát, cơ thể bắn ra những đốm lửa năng lượng, năng lượng phóng thích ra cũng càng ngày càng nhỏ. Ken két... Quang mang trong mắt chiến khôi không ngừng ảm đạm đi, cuối cùng không còn sức chống đỡ cú đạp này của Hạ Hầu Võ. Oanh...! Hạ Hầu Võ một cước nghiền nát đạp xuống, chiến khôi bị giẫm trên mặt đất, đại địa xung quanh vỡ nát ra những vết nứt hình mạng nhện to lớn. Hạ Hầu Võ nhấc chân lên, toàn bộ chiến khôi đã bị giẫm nát thành đống đồng nát sắt vụn nửa phế. "Mẹ kiếp, đồ phá hoại, chiến khôi đáng giá như vậy mà ngươi lại giẫm nát rồi." Hạng Trần né tránh uy lực một cước của Hạ Hầu Võ mắng. Hạ Hầu Võ gãi đầu, thầm nói: "Ông nội ngươi lại không bảo lão tử nương tay." "Ngươi thấy ta phong ấn rồi mà không biết thu chân lại à?" Hạng Trần tức giận nói, chiến khôi này giá trị chí ít cũng hơn một trăm triệu. Tuy rằng giẫm nát rồi, Hạng Trần vẫn cất vào, phấn khích nói: "Đi, càn quét bảo khố thôi." Hai con súc sinh gào lên một tiếng lại xông vào bảo khố, bắt đầu vận chuyển đồ vật trong bảo khố. Tiên tinh trong bảo khố, mỗi người chia một nửa, mỗi người được hơn một trăm ức Tiên tinh. Các bảo vật khác một số. "Tâm nguyện nhiều năm qua, cuối cùng cũng hoàn thành rồi." Hạng Trần nhìn bảo khố trống rỗng không còn gì, không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789686/chuong-2066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.