Hạng Trần trong mắt chứa lửa giận, một bước đạp vào Vu Khê Tiên Phong của chính mình. "Đường Dục!" "Là Đường Dục, cái vương bát đản này cuối cùng cũng dám lộ diện rồi." "Đường Dục, ngươi trở về vừa vặn, trả tiền!" Hạng Trần vừa xuất hiện, các đệ tử Thất Đao Tiên Môn lập tức nổi giận, từng người một xông tới, vây quanh bên người Hạng Trần. "Sư huynh, cuối cùng huynh cũng xuất hiện rồi, oa... Sư huynh, ta thảm quá đi, nhiều người như vậy ức hiếp ta, còn muốn bán ta vào thanh lâu, người này còn muốn làm bẩn ta, làm bẩn tiểu tình nhân tương lai của huynh nữa chứ." Vương Ngữ Nhi vừa thấy Hạng Trần, trong nháy mắt kịch liệt gào khóc, giống như phải chịu ủy khuất to lớn tày trời. "Vô sỉ nữ nhân!" Những đệ tử trúng độc kia tức đến ho ra máu, ngươi bị thiệt thòi gì rồi? Người chịu thiệt đều là chúng ta. Đoạn Hải vừa thấy Hạng Trần, lửa giận trong lòng đầy ngập, cừu nhân gặp mặt hết sức mắt đỏ. "Tiểu tạp chủng, cuối cùng ngươi cũng dám lộ diện rồi." "Ngươi biết không? Một năm nay ta muốn giết ngươi gần như đã trở thành tâm ma của ta, ta không lúc nào là không muốn giết ngươi, cuối cùng ngươi cũng lộ diện rồi." Đoạn Hải vừa thấy Hạng Trần, đôi mắt đỏ ngầu giăng đầy tơ máu, sát khí ngập trời. "Chậc chậc, ngươi cái phế cẩu, năm đó không phải chỉ là đánh ngươi một trận, chỉ điểm cho ngươi một hai điều sao? Thế mà đã chịu không nổi rồi ư? Tâm cảnh quá da giòn, khó thành đại sự." Hạng Trần cười mỉa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789669/chuong-2049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.