Sự đáng sợ của Hỏa Tinh Phần Hải khiến sắc mặt mọi người đại biến, tất cả những người đang hỗn chiến đều nhao nhao kéo dãn khoảng cách. Bạch Phát Nam Tử vừa rồi, cũng là một thiên tài bạt tiêm trong một thế lực lớn nào đó, hắn bị đánh rơi xuống Hỏa Tinh Phần Hải, trong tích tắc hô hấp đã hóa thành tro bụi, người khác cũng không nhất định có thể tốt hơn được bao nhiêu. "A Di Đà Phật, chư vị thí chủ, ngọc này đích thực có duyên với Ngã Phật. Các vị thí chủ vì ngọc này mà tạo sát nghiệp, thực không phải điều tiểu tăng mong muốn. Không như thế, ngọc này cứ giao cho tiểu tăng bảo quản, kết thúc cuộc tranh chấp này đi." Khổ Hải với vẻ mặt bi mẫn Thánh Mẫu nói. "Ta nhổ vào, phì!" Thân Hầu trực tiếp một ngụm nước bọt hóa thành kiếm nước miếng phun về phía Khổ Hải. "Lừa trọc con, ngươi còn muốn chút mặt mũi nào nữa không? Cái gì cũng có duyên với Phật của ngươi. Chư vị, ta kiến nghị chúng ta trước hết hãy giết tên lừa trọc này đi." "Hừ, Phượng Huyết Thần Ngọc, thiên hạ khó cầu, cho dù ngươi có dời Thánh nhân ra cũng không nhường." Một tên khác nam tử áo đen lạnh lẽo nói, chân đạp một thanh cự kiếm màu đen. "Ta ngược lại có một chủ ý, mọi người không cần vì ngọc này mà tranh giành ngươi chết ta sống, mà vẫn có thể phân ra một người chủ sở hữu." Trong đám người này, một thanh niên mặc nho bào, tay cầm một cây bút lớn dài một trượng, nhìn qua ôn văn nhã nhặn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789624/chuong-2004.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.