Hạng Trần vốn chưa bao giờ đè nén điều mình muốn trong lòng. Ngay từ đầu, xuất phát điểm tu hành của hắn chính là có thể bảo vệ chính mình, bảo vệ người thân, sau đó theo đuổi cuộc sống nhiều màu sắc của mình, chiến thắng vô số cường địch, uống hết rượu ngon khắp thiên hạ, ăn khắp mỹ vị tiên trân, say nằm gối đầu trên đùi mỹ nhân. Hắn không tu phật, cũng không tu đạo, hắn tu yêu, tu chính là sự tùy tâm sở dục của chính mình, cái đạo lấy chính mình làm trung tâm! Hạng Trần biết Tiêu Tuyết Nhi này là bị gia chủ sai sử, đến phục thị hắn, lôi kéo mối quan hệ với hắn. Hạng Trần cũng không phải là một chính nhân quân tử có tiện nghi không chiếm, ai mà không biết diễn trò, cũng chỉ có Hạ Khuynh Thành và Tiểu Bạch ở bên cạnh mới quản được hắn, khiến hắn hồi tâm. Hắn như là một thớt ngựa hoang, mà dây cương có thể trói buộc hắn, vĩnh viễn đều được nắm giữ trong người trong tay người hắn yêu nhất. Hạng Trần, có sự tục tĩu lớn, cũng có sự chân thật lớn, cũng có sự tùy tiện lớn! Trên đường cao tốc phi nhanh gần hai canh giờ, Hạng Trần mới cho Tiêu Tuyết Nhi rời đi, Tiêu Tuyết Nhi cũng hoàn thành nhiệm vụ của chính nàng. Hai người đều thuộc loại không có khả năng nảy sinh tình cảm gì với đối phương, nếu là khi bị đe dọa đến bản thân, Hạng Trần cho dù giết nàng cũng sẽ không lưu tình. "Một ngày sung túc mà mộc mạc làm sao." Hạng Trần mãn nguyện trên giường vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789535/chuong-1915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.