Thôn Thiên Tà Đằng không có bất kỳ phản ứng nào, lòng Hạng Trần có chút hoảng loạn. Thôn Thiên Tà Đằng này chính là thần thông đã bầu bạn cùng hắn từ lúc còn nhỏ cho tới bây giờ, một đại sát khí. Mặc dù tên này ban đầu còn muốn thôn phệ chủ, nhưng sau nhiều năm huấn hóa, sớm đã cùng tâm ý của hắn tương đồng. Hạng Trần đang định điều động tâm huyết của mình, huyết mạch để tẩm bổ Thôn Thiên Tà Chủng, nhưng mà toàn thân lại truyền đến một cỗ cảm giác suy yếu khó có thể chống đỡ. Sinh cơ của thân thể của hắn, đã đạt đến tình trạng cực độ thiếu hụt rồi. Tựa như một người, đột nhiên mất đi đại lượng máu tươi và tinh khí. Mắt Hạng Trần tối sầm lại, cả người trực tiếp té ngã trên đất, lâm vào hôn mê. Lực lượng Nguyệt Mị đã bị hắn dùng hết, Nguyệt Mị cũng đang ngủ say. Tiểu Bạch Hổ, Khôn Linh, đều đang trong bế quan. Hoang dã mênh mông, Hạng Trần thân hình gầy gò như lão nhân nằm trên mặt đất. Trên bầu trời mây đen dày đặc, trong tiếng ù ù, sau đó mưa to bắt đầu rơi xuống. Trong Hoang Khư Thiên Lộ, một không gian thần bí ở nơi nào đó. Đây là một phương Tinh Giới huyết sắc. Trên Tinh Giới, tựa hồ không có bất kỳ sinh cơ, sinh mệnh nào. Mà trong Tinh Giới, có một gốc cây cự đại. Cái cây này, cao có mười mấy vạn trượng, đen nhánh. Thân cây đen nhánh, trên cây vậy mà dày đặc vảy. Mà trên một gốc cây này, cành cây vậy mà là chín cái xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789528/chuong-1908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.