Giải độc mất chưa đến một canh giờ, Thanh Thu cảm thấy Diêm La Đoạt Mệnh Tán trong cơ thể mình lại nhẹ đi rất nhiều, uy lực ăn mòn của loại độc này đối với hắn cũng giảm đi rất nhiều. Sau khi kết thúc, mấy người liền dưới sự dẫn dắt của Mục Tân mà đến Tiên Đấu Đài. Xung quanh Tiên Đấu Đài, đã tụ tập mấy nghìn người đến xem náo nhiệt, rất nhiều đều là người của phe phái Ngụy Viêm. Có người muốn khiêu chiến Ngụy Viêm, trong khu vực này, tự nhiên là một tin tức lớn. Tiên Đấu Đài, là một khối vẫn thạch khổng lồ lơ lửng được điêu khắc mà thành, dài rộng mấy chục cây số. "Tiểu tử mới đến cũng dám khiêu chiến Ngụy Viêm sư huynh, thật đúng là không biết sống chết." "Nghe nói tiểu tử này trong thí luyện đã đoạt được tư cách đệ tử thân truyền, đánh chết một con hung yêu cấp bậc Đại La Kim Tiên, e rằng thực lực không thể xem thường." "Đối phương mới chỉ là Cửu Thiên Huyền Tiên tam trọng thiên thôi mà? Làm sao có thể đánh chết hung yêu Đại La Kim Tiên được?" "Hình như con hung yêu kia là ở trạng thái suy yếu sau khi đẻ trứng thì phải, là con Long Ưng ở Mục Thiên Lâm Hải, tình hình cụ thể ta cũng không hiểu rõ lắm, nghe người ở Chiêu Sinh Điện nói." Các tiên nhân bàn tán xôn xao, vô số ánh mắt hội tụ vào thanh niên ôm đao có hai mắt bị miếng vải đen che kín. Hạng Trần và mấy người cũng đã đến. Trong đám người, Ngụy Viêm bước ra trong một tràng tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789470/chuong-1850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.