"Ai... Mục huynh, xin nén bi thương." Trịnh Trường Phong trưởng lão thở dài, nói: "Băng Hà vẫn là đệ tử thân truyền của tông môn ta, lần vẫn lạc này của hắn, đối với tông môn ta mà nói cũng là tổn thất trọng đại." Mục lão Tứ cảm kích nói với Mục Hoang một bên: "Còn đa tạ Thập Nhất đệ cuối cùng đã đến kịp, chém giết hung yêu kia, mới đã cứu ta và lão Ngũ, đáng tiếc, đại ca, tam ca lại vĩnh viễn đi rồi." Mục Hoang cũng tự trách nói: "Ta vẫn là đi quá muộn rồi, bằng không thì cũng có thể cứu đại ca." "Vậy lần thí luyện này, trứng Long Ưng có đoạt được không?" Trịnh Trường Phong cũng khá quan tâm vấn đề này. Long Ưng là dị cầm Thượng Cổ, trứng Long Ưng vô cùng quý giá, nếu bồi dưỡng tốt, sau này Thất Đao Tiên Môn có thể có thêm một đầu hung yêu chiến thú lợi hại cấp độ Đại La Kim Tiên. "Không làm nhục sứ mệnh, vãn bối đã mang về rồi." Mục Hoang lấy ra trứng Long Ưng. "Không ngờ vậy mà là ngươi mang về trứng Long Ưng, theo quy củ, Mục Hoang, ngươi có thể tiến vào Thất Đao Tiên Môn, trực tiếp thăng lên làm đệ tử thân truyền." Trịnh Trường Phong cũng rất bất ngờ, cuộc tranh đoạt truyền nhân tương lai của Mục gia này, vậy mà là Mục Hoang đã có được món hời lớn nhất. Mục Thiên Bắc cuối cùng cũng là một cường giả có tâm cảnh cường đại, rất nhanh ổn định lại cảm xúc, nhìn về phía Mục Hoang, ánh mắt cũng khá kỳ lạ. Mục Hoang có thể cười đến cuối cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789463/chuong-1843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.