Mục Băng Hà bị Nguyệt Mị thôn phệ Tiên Hồn, Thôn Thiên Tà Đằng ăn nhục thân, phun ra một đống xương, Khôn Linh hóa thành Kim Mao Hống, ngay trước mặt Mục lão Tứ và Mục lão Ngũ gặm xương của Mục Băng Hà. Từ hồn đến xương, tiểu đội thu thập thi thể thật là một chút cũng không lãng phí. Còn như Tiên Anh, Hạng Trần đã thu, tự mình thôn phệ luyện hóa, cũng có thể cho Tiểu Bạch ăn. Mà từng màn hung tàn này rơi vào trong mắt Mục lão Tứ và Mục lão Ngũ, dọa đến Tiên Anh của hai người đều sắp nổ tung. Có lẽ cũng có người không rõ ràng lắm về mối quan hệ giữa Tiên Anh và Tiên Hồn. Tiên Anh ở tại thần tàng, trong nội Càn Khôn. Bình thường Tiên Hồn khống chế nhục thân, sẽ không tồn tại trong cơ thể Tiên Anh. Thế nhưng là khi nhục thân bị hủy diệt xong, Tiên Hồn đồng dạng đều sẽ tiến vào trong cơ thể Tiên Anh, có Tiên Anh còn có thể đoàn tụ nhục thân, Tiên Hồn đại biểu chính là tinh thần linh hồn lực của tiên nhân, Tiên Anh là kết tinh pháp lực của tiên nhân. "Đường Dục, đừng giết chúng ta, van cầu ngươi, đừng giết chúng ta!" "Hai huynh đệ chúng ta nguyện ý làm trâu làm ngựa cho ngươi, đừng giết chúng ta!" Tiên Anh lớn cỡ bàn tay của Mục lão Tứ và Mục lão Ngũ quỳ gối khổ sở cầu xin tha thứ, hoàn toàn bị dọa đến sững sờ, không giống Mục Băng Hà, hai người này lại không có chút cốt khí nào. Hạng Trần nhìn về phía hai người, cũng đang suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789457/chuong-1837.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.