Những người dưới trướng Mục Băng Hà đều nhìn về phía Mục Băng Hà. Mục Băng Hà thần sắc âm trầm vô cùng, nhìn chằm chằm Lôi Pháo kia, trong ánh mắt đều là kiêng kỵ. Uy lực của Lôi Pháo này, vừa rồi đã được kiểm chứng trên người Long Ưng, mà trước mắt, bản thân y lại bị thương, e rằng rất khó đỡ được công kích của Lôi Pháo. Trong lòng Mục Băng Hà, có vạn vạn loại không cam tâm. Nhưng mà, một đoạn truyền âm đột nhiên rơi vào trong não hải của y. "Tam công tử cứ như vậy muốn từ bỏ, thừa nhận thất bại sao?" Đoạn tiên niệm truyền âm đột nhiên truyền đến này, khiến Mục Băng Hà thần sắc hơi đổi. "Ngươi là ai?" Mục Băng Hà lập tức thuận theo một đạo truyền âm này hỏi. "Ta là ai không trọng yếu, nhưng mà, ta có thể giúp Tam công tử chiến thắng, đây mới là mấu chốt." Người này tiếp tục truyền âm nói. "Nực cười, cái lũ giấu đầu lòi đuôi, ta dựa vào đâu mà tin tưởng ngươi?" Trong lúc Mục Băng Hà đáp lại, tiên niệm cường đại cũng quét ra, tìm kiếm nguồn gốc tiên niệm. "Ngươi có tin hay không ta cũng không sao, ngươi đã cam tâm làm kẻ thất bại, vậy thì cứ làm đi, ngươi hãy chú ý quan sát Mục Đồng sau ba hơi thở, ta sẽ khiến Mục Đồng vẻ mặt hốt hoảng, ngươi liền biết ta có bản lĩnh hay không." Thần bí nhân truyền âm cười lạnh, còn Mục Băng Hà nghe vậy thì chăm chú nhìn chằm chằm Mục Đồng. Mục Đồng cười lạnh nói: "Sao hả, Tam đệ, vẫn chưa suy nghĩ kỹ sao?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789455/chuong-1835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.