Lâu sau, Mục Tân run rẩy cuộn tròn trong góc, kinh hãi sợ hãi nhìn Hạng Trần và Mục Hoang. Rõ ràng, sự trả thù của Mục Hoang đã giày vò hắn đến thảm hại, hắn cũng bị hạ cổ trong Tiên Hồn Thể. "Ngữ Nhi, giúp hắn trọng tụ nhục thân, một lát nữa thả hắn đi." Hạng Trần nói với Vương Ngữ Nhi. "Ồ, cái kia, họ Mục, lại đây." Một đôi cặp đùi đẹp dài đang khoác lên cái bàn, Ngữ Nhi ngồi trên băng ghế cắn hạt dưa, ngoắc ngón tay với Mục Tân, mang theo phong thái đại tỷ đại của một cô nàng giang hồ. Tiên Hồn Tiên Anh của Mục Tân sợ hãi bay qua. Vương Ngữ Nhi vỗ vỗ vỏ hạt dưa trên tay, đứng người lên, trong mắt nở rộ một luồng quang mang xanh biếc. Trên người nàng, từng luồng quang văn bay ra, ngưng tụ thành chú văn, xông về phía thân thể Mục Tân. "Hồi Thiên Tố Thân Chú!" Mục Tân chỉ cảm thấy trong Tiên Hồn của mình, bộc phát ra một luồng sinh mệnh lực kinh người, trong Tiên Hồn sinh sôi ra tế bào, tế bào chia ra thành tổ chức, tổ chức tế bào lại ngưng tụ thành khí quan, nhục thể của hắn, đang từng chút một tái tạo. "Làm sao có thể? Không dựa vào tiên dược, trực tiếp trọng tụ nhục thân." Mục Tân đều khó có thể tin nhìn những thay đổi của thân thể mình, nhục thể đang trùng sinh. Một nén hương sau, nhục thân Mục Tân đã trọng tụ hoàn thành, nhưng tu vi nhục thân thì bị hủy, chỉ còn cảnh giới Lăng Tiêu, pháp lực vẫn còn. "Mục Tân, sau này trở về nên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789424/chuong-1804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.