Nguỵ Đình cũng không phải người chờ chết, tuy rằng tu vi bị áp chế không thể tự mình giải phong đột phá, nhưng nàng ta dù sao cũng là một Cửu Thiên Huyền Tiên. Từ trong hộp dưỡng đao trên lưng Nguỵ Đình bắn ra bốn chuôi tiên đao, mỗi một chuôi đều ẩn chứa đao khí mạnh mẽ, đao ý cường đại cũng theo đó bùng nổ! "Mở!" Bốn đao chia trên dưới phách lên, hung hăng chém vào trong miệng phi long, trên dưới chống đỡ, không cho cái miệng lớn đang cắn tới này khép lại. Còn Nguỵ Đình, cả người nàng ta đang ở trong miệng lớn, kháng cự thôn phệ chi lực của đối phương. Nhưng hiển nhiên nàng đã đánh giá thấp lực cắn kinh người của con phi long này, răng rồng không ngừng tới gần, cắn nát đao mang rơi xuống. "Khốn kiếp, chẳng lẽ ta phải chết trong miệng con nghiệt súc này sao?" Nguỵ Đình nhìn hàm răng rồng đang cắn xuống, trong lòng tuyệt vọng. Hưu! Tuy nhiên một đạo tiễn quang đột nhiên bắn tới, hung hăng bắn về phía đôi mắt phi long, phi long phản ứng cũng rất nhanh, đầu hơi lệch ra, một tiễn này bắn tại trên cổ phi long. Oanh...! Tiễn khí mạnh mẽ nổ tung, tiễn khí Liệp Long lại xé rách được vảy giáp của phi long, bắn ra một đạo vết thương không sâu. Còn Nguỵ Đình ở trong miệng rồng cũng trực tiếp bị tiễn khí đánh bay, xem như là nhặt lại được một mạng. "Gầm..." "Ai?" Phi long gào thét, tức giận nhìn lại, chỉ thấy cách đó hàng chục cây số có một tên thanh niên đang cầm cung chĩa vào nó. "Cây cung đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789417/chuong-1797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.