Cổ trùng của Mục Hoang tên là Xích Diễm Độc Chu, một loại cổ trùng có thể hạ độc vào linh hồn. Chu Xương có vài phần sợ hãi, nhớ tới Hồn Độc phát tác liền lòng có chút khiếp sợ, ngắm nhìn con gái mình. "Cha, yên tâm đi, Mục sư huynh là một cao thủ từng tu hành ở Vạn Dược Điện của Tông môn." Chu Doanh mở miệng an ủi cha nàng. "Tốt, mời Mục công tử ra tay đi." Chu Xương cắn răng nói. "Đi!" Mục Hoang hạ lệnh cho cổ trùng của mình, Xích Diễm Độc Chu lập tức nhảy lên trán Chu Xương, hung hăng cắn xuống. "A..." Chu Xương đau đến kêu gào, con Xích Diễm Độc Chu này phóng ra một cỗ lực lượng độc tràn vào Tiên Hồn của hắn, Tiên Hồn lập tức truyền đến một trận thống khổ thiêu đốt, cực kỳ khó chịu. Thế nhưng hắn vẫn miễn cưỡng nhịn được. Lúc này, trong Tiên Hồn hắn, một cỗ lực lượng ngưng tụ, thoáng chốc hóa thành một con cổ trùng màu xanh đen, ngoại hình tựa như một con bát giác đinh trùng, chính là loại mao mao trùng toàn thân mọc gai. Con cổ trùng này vừa mới ra, Chu Xương lập tức nhịn không được thét lên thảm thiết, toàn bộ Tiên Hồn đều bị cảm giác đau đớn trải rộng. Mà con Phệ Hồn Cổ trùng này, lập tức phóng thích một cỗ Hồn Độc cường đại, cỗ Hồn Độc này vậy mà chủ động thôn phệ Hồn Độc đối phương phóng ra, không cho phép tồn tại. Hồn Cổ cũng có đặc hiệu bảo vệ linh hồn của người nuôi cổ, bởi vì không có mệnh lệnh của chủ nhân nó, nó không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789402/chuong-1782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.