Sự ái muội và gia tốc đột nhiên đến này khiến Hạng Nhị Cẩu có chút trở tay không kịp, chính mình còn chưa bắt đầu tán tỉnh, cô gái này đã chủ động tự đưa tới cửa rồi? Thế nhưng Hạng Trần vẫn là né tránh nàng, một mùi rượu nồng nặc khiến hắn khó mà thích ứng. "Tuyết Nhi, nàng bình tĩnh một chút." Hạng Trần một luồng Hồi Thiên Tiên Nguyên tuôn vào trong cơ thể nàng, giúp nàng hóa giải khí rượu. Đây không phải phong cách của Hạng Nhị Cẩu sao? Cải thiện thành người tốt rồi sao? Hay là thật sự ghi nhớ gia quy của Khuynh Thành rồi? Vương Tuyết nhìn hắn, cười nhạo nói: "Ngươi không dám sao? Ngươi lần đầu tiên gặp ta đã chiếm tiện nghi của ta, đừng nói ngươi là chính nhân quân tử ngồi trong lòng mà không loạn." Hạng Trần cười lạnh: "Ta có gì mà không dám? Ta cũng không phải cái gì chính nhân quân tử, tham tài háo sắc, tham sống sợ chết, chỉ là thao tác đột nhiên này của nàng khiến ta có chút không thích ứng, ta không quá thích bị động, nàng không phải là một nữ nhân tùy tiện chứ?" Vương Tuyết trực tiếp bắt đầu cởi váy áo của mình, đi về phía Hạng Trần, nói: "Ta còn chưa từng có quan hệ với ai, nếu đã khó thoát khỏi vận mệnh, thà rằng đem bản thân tốt nhất của mình cho một nam nhân mà chính mình không ghét, huống chi ngươi đối với cha và ca ca của ta có ân cứu mạng, sau này có thể làm Chu Trình Duy ghê tởm một phen cũng tốt." Kiều khu tuyết trắng mà mạn diệu của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789393/chuong-1773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.