Tốc độ của Hạng Trần tự nhiên không thể so sánh với con thuyền năng lượng hạt nhân kia, hắn dùng nửa tháng thời gian đã đến khu vực không gian gấp khúc. Chỉ thấy tinh không phía trước, rõ ràng là một mảnh khu vực bị ngân sắc quang mang bao phủ, đẹp đẽ rực rỡ, có mấy trăm km khu vực đều bị bao phủ trong mảnh ngân quang này. So với tinh không mênh mông, mấy trăm km khu vực này thật sự bé nhỏ không đáng kể, nếu không phải từ trong ký ức của bọn hắn biết được, Hạng Trần có lẽ cả đời cũng sẽ không phát hiện mảnh khu vực không gian gấp khúc này. "Lam Tinh, Viêm Hoàng, Thương Long huyết mạch, ta đến rồi..." Tam Túc Kim Ô nhìn mảnh khu vực gấp khúc màu bạc này, trong ánh mắt cũng có vài phần hưng phấn, như một du tử lưu lạc dị thế nhiều năm, cuối cùng cũng muốn trở về quê hương khởi nguồn duyên phận ở kiếp trước. Thân thể của hắn bao phủ không gian chi lực, trực tiếp hóa thành một đạo ngân quang lao vào khu vực không gian gấp khúc này. Tam Túc Kim Ô tiến vào trong ngân quang, thân thể lập tức biến mất không thấy tăm hơi. Mà trời đất xung quanh lập tức thay đổi lớn, Hạng Trần nhìn lại, xung quanh xuất hiện không gian giống như mặt gương, mà hắn đang xuyên qua trong mặt gương, trên mặt gương, nổi lên rất nhiều ngôi sao, hắn hầu như là lướt qua trong nháy mắt. Khu vực không gian gấp khúc này, giống như một trận pháp truyền tống không gian tự nhiên. Bên trong khu vực gấp khúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789322/chuong-1702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.