Đế Tiêu nói: "Hoàng cung Trung Châu bị kết giới che khuất tầm nhìn, không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì, nhưng người của Tô Ly Ca lại không xông ra ngoài và xảy ra xung đột gì với người của chúng ta." "Tô Ly Ca lại thật thà như vậy, sự tình khác thường ắt có yêu quái nha." Hạng Trần nhíu mày lại hỏi: "Những hài tử mấy triệu kia có sao không?" Đế Tiêu lắc đầu: "Không rõ ràng, chúng ta căn bản không cách nào thăm dò tình hình bên trong, Bằng Chiến cũng không dám khinh cử vọng động." "Quân thượng, có cần bây giờ dùng binh với Tô Ly Ca không?" "Không vội, các tướng sĩ vừa trải qua đại chiến với Hải tộc, hãy để họ nghỉ ngơi một chút đi, những hài tử mấy triệu kia phải nghĩ cách cứu đi, bằng không Tô Ly Ca nắm được điểm này, sẽ kiềm chế chúng ta, khiến chúng ta bó tay bó chân." Đế Tiêu nghe vậy muốn nói lại thôi, hắn vốn định khuyên Hạng Trần lấy đại cục làm trọng, mặc kệ sống chết của những hài tử mấy triệu kia. Nhưng lời này chính hắn thân là yêu tộc cũng khó mà mở miệng nói ra, huống chi Hạng Trần trong lòng còn có nhân nghĩa với nhân tộc. Có lẽ cũng có người khịt mũi coi thường chút nhân nghĩa trong lòng Hạng Trần, ngươi đã thân là Yêu Đế rồi, còn quan tâm cái gì là người, giả bộ nhân nghĩa gì. Nhưng làm người cũng tốt, làm yêu cũng được, chung quy cũng không thể quên cội nguồn, Hạng Trần hắn xuất thân nhân tộc, mẹ sinh cha dưỡng, cho dù huyết mạch thành yêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789302/chuong-1682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.